Tôi 25 tuổi, là con một trong gia đình truyền thống nên hành động theo sự chi phối của gia đình. Tôi từng phải bỏ công việc yêu thích của mình để được vừa lòng ông bà và ba mẹ (tôi từng là thuỷ thủ tàu biển).
Giờ tôi đang mở một tiệm sửa chữa máy móc nông nghiệp, công việc hiện tại chưa thể nói là tốt nhưng cũng coi như chấp nhận được, vì thế mọi người trong gia đình muốn tôi lập gia đình. Tôi ít quen biết với bạn khác giới nên khó có cơ hội để chọn lựa.
Hồi 19 tuổi tôi lên đường đi du học, vẫn nghĩ những ngày tháng ở môi trường mới sẽ cho tôi trải nghiệm thú vị nhưng cuộc đời không như vậy. Ngay khi vừa lên máy bay, tôi đã gặp anh - một tiếp viên hàng không. Anh làm quen với tôi trước và cũng từ đó chúng tôi liên lạc thường xuyên. Rồi tháng nào cũng gặp nhau và anh nói lời yêu tôi. Ban đầu, tôi hơi bất ngờ vì cho rằng không thể có tình cảm trong thời gian ngắn như vậy nhưng rồi cũng đồng ý. Chúng tôi có những khoảng thời gian lãng mạn, ngọt ngào mặc dù gặp nhau không nhiều và thường nhắn tin, gọi điện hơn. Có lần tôi hỏi anh dùng Facebook không, anh nói trước có dùng nhưng giờ bỏ rồi vì phức tạp quá. Tôi không nói gì nhưng hơi nghi ngờ.
Một hôm, tình cờ tôi thấy Facebook anh, nhận ra ở Việt Nam anh đã có người yêu trước khi gặp tôi khoảng hai tháng. Tôi rất bất ngờ và cũng khóc rất nhiều. Im lặng một thời gian, tôi quyết định nói chuyện với người yêu anh. Chị ấy cũng sốc, buồn nhiều nhưng chỉ vài ngày sau họ làm lành và quay trở về với nhau. Mặc dù mọi chuyện đã là quá khứ nhưng hiện tại tôi vẫn không thể quên được. Có những lúc tôi tức giận nhắn tin nói nặng lời với anh, chị ấy có đọc được và nói tất cả đã rõ ràng, chẳng có gì phải làm quá lên như vậy. Nhiều lúc tôi nghĩ liệu mình có sai lầm không? Đây là một vài lời tâm sự của tôi, mong được nhận những lời chia sẻ, góp ý của anh chị và bạn đọc để bản thân có thể thanh thản hơn trong hiện tại. Cảm ơn mọi người. (Kim Vân)

0 nhận xét:
Đăng nhận xét